Duyên Nam

Mùa phượng vĩ...






Ở bên em...chỉ hai mùa : mưa, nắng
Ở bên nầy...đều đặng bốn mùa qua
Như lúc xưa...khi còn ở  bên nhà
Chắc lúc nầy...phượng đã ra nhiều lắm?
 
Những cánh phượng...đẹp xinh, màu đỏ thẳm
Rơi đầy đường lót thảm buổi chia tay
Đời sinh viên đâu tránh khỏi ngày nầy
Nhờ ve sầu...hát thay lời từ giã.
 
Cỗng trường đóng...mỗi sinh viên một ngã
Kẻ về quê, người vất vả gạo, tiền
Sinh viên nghèo...đâu lựa chọn ưu tiên?
Anh cùng em...động viên tự phấn đấu.
 
Mong ra trường...trở thành duyên giai ngẫu
Phải chia tay...đau thấu cả tim, gan
Em đau, buồn...dòng lệ châu hai hàng
Anh hứa hẹn...sẽ mang về hạnh phúc.
 
Một lần đi...là nhiều năm liên tục
Không thể về. Em lúc tuổi càng cao
Cho đến khi... nắng qua khỏi đầu sào
Anh đã hiểu...vì sao em không đợi.
 
Anh trách mình...đạt lời xưa không tới
Và thời gian...đâu có đợi ai đâu
Hai chúng mình...đã gãy một nhịp cầu
Nên phải tiễn...mối tình đầu rời bến
 
Ôi vận mạng...chúng mình không thể đến.
Buồn chi em... định mệnh đã an bày
Mùa phượng vĩ...mùa phượng đỏ chia tay.
Anh mới biết...trái tim nầy vẫn nhớ!
 
Duyên Nam
04-06-2021

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 6 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Mùa phượng vĩ..."